Một mắt nhìn đời trong hư ảo
Vàng son kia tan vào cõi hư không
Cõi lòng nặng nỗi nhớ mong
Hạ không thu có mùa đông ê chề
Cõi này ngập lối u mê
Xuân qua còn nhớ lối về hay không
Từ ngày khép lại cõi lòng
Có không không có mà lòng an vui
Nhiều khi nhắm mắt giả đui
Lại là huyền tuyệt giữa dòng thời gian.
Thơ NQP.
EmoticonEmoticon